Những di chỉ người Bắc Kinh cổ tại Chu Khẩu Điếm
Chu Khẩu Điếm là một hệ thống hang động nằm ở ngoại ô Phòng Sơn, phía tây nam trung tâm thủ đô Bắc Kinh. Di chỉ Chu Khẩu Điếm là di chỉ thời kỳ đồ đá cũ quan trọng, trong đó nổi tiếng nhất là di chỉ người vượn Bắc Kinh. Di chỉ Chu Khẩu Điếm này được các nhà khoa học Thụy Điển phát hiện năm 1921, sau đó có nhiều nhà khoa học nổi tiếng tới đây khai quật.
Các khe nứt đá vôi có chứa những trầm tích giữa Thế Pleistocen đã phát hiện được 45 bộ xương, xác động vật, vảy đá, và dụng cụ chặt. Động vật cổ còn lại sớm nhất là từ 690.000 năm trước và các công cụ từ 670.000 năm trước, trong khi một số công cụ khác cũng có niên đại không sớm hơn 530.000 năm trước. Vào thời đại đồ đá cũ muộn, địa điểm này bị chiếm bởi những người Homo Sapiens và các công cụ bằng đá và xương đã được tìm thấy tại Hang Thượng.
Các cuộc khai quật đã phát hiện ra tổng cộng 200 mẫu vật của 40 cá thể người, trong đó có 5 hộp sọ gần như hoàn chỉnh, trước khi quá trình khai quật phải dừng lại vào năm 1937, bởi cuộc xâm lược Trung Quốc của Nhật Bản. Công việc khai quật đã được đề xuất trở lại vào năm 1949. Thành quả mới thu được gồm 5 chiếc răng, mảnh xương đùi và xương ống chân.
Các cuộc khai quật do Bùi Văn Trung giám sát vào năm 1966 đã khai quật được một mảnh xương đầu và hai mảnh xương sọ, chúng được phát hiện để khớp với các mảnh vỡ được giữ lại từ các cuộc khai quật trước đó vào năm 1934 và 1936, và trở thành hiện vật duy nhất còn lại của một hộp sọ gần như hoàn chỉnh đã được ghép lại với nhau.
Di chỉ Chu Khẩu Điếm trải qua nhiều cuộc khảo sát và khai quật trong suốt 80 năm, cho đến hôm nay, công tác khảo sát khoa học vẫn đang tiến hành. Địa điểm số một đã khai quật hơn 40m, song vẫn chưa khai quật đến một nửa phần chất đống trong hang. Di chỉ người Bắc Kinh tại Chu Khẩu Điếm đã được UNESCO công nhận là Di sản thiên nhiên thế giới năm 1987.